Nếu phải chọn ra một cái tên hội tụ cả chất nghệ sĩ, sự lạnh lùng và cái uy tuyệt đối trong phòng thay đồ, Zinedine Zidane là lựa chọn đứng rất gần vị trí số một. Tiểu sử Zinedine Zidane là hành trình vượt lên gốc gác nhập cư, từ khu lao động nghèo La Castellane ở Marseille để rồi bước lên bục cao nhất của bóng đá thế giới. Cùng BET69 tìm hiểu chi tiết tiểu sử Zinedine Zidane – Hành trình từ khu ổ chuột.
Hành trình vươn mình của Zinedine Yazid Zidane
Zinedine Yazid Zidane sinh ngày 23/6/1972 tại Marseille, Pháp, trong một gia đình người Algeria gốc Kabylie. Cha mẹ ông rời Algeria sang Pháp trong bối cảnh kinh tế và chính trị phức tạp, tìm kiếm cơ hội sống mới nhưng lại dừng chân ở khu La Castellane – nơi tập trung nhiều gia đình lao động nghèo, thất nghiệp, tệ nạn cũng không ít.
Tuổi thơ Zidane không được bao bọc bằng nhung lụa, trái lại thấm đẫm những ánh nhìn phân biệt, những định kiến hướng về cộng đồng nhập cư Bắc Phi. Nhưng cũng chính môi trường đó đã rèn cho ông một thứ “thép” nội tâm – ít nói, chịu đựng, chỉ giải tỏa tất cả qua trái bóng.
Những ngày đầu, sân tập của Zidane không phải các mặt cỏ phẳng phiu mà là sân bê tông thô ráp, nơi mọi cú ngã đều để lại dấu sẹo. Ở đó, cậu bé Zizou học cách giữ thăng bằng, che bóng, xử lý dưới áp lực cực lớn từ những pha “vào bóng” rất đời thường của lũ bạn cùng khu.
Trưởng thành từ lò AS Cannes
Kỹ thuật mềm mại, khả năng xoay trở trong không gian hẹp, những cú chạm nhẹ nhàng nhưng đầy hiệu quả được hình thành từ những trận cầu không trọng tài, không khán giả, chỉ có tiếng cười và bụi đá bắn tung trời. Dần dần, tài năng ấy không thể che giấu, các tuyển trạch viên địa phương đã nhìn thấy ở chàng trai 13–14 tuổi một chất liệu hiếm, có thể tiến xa hơn nhiều so với mặt sân khu phố.
Bước ngoặt đầu tiên trong tiểu sử Zinedine Zidane là khi ông gia nhập lò đào tạo của AS Cannes. Rời xa Marseille, cậu thiếu niên gốc Algeria phải tập làm quen kỷ luật chuyên nghiệp: giờ giấc, chế độ ăn, cường độ tập luyện và cả việc thường xuyên trở thành mục tiêu trêu chọc của những người không chấp nhận nguồn gốc của ông. Thay vì phản ứng bằng bạo lực, Zidane chọn cách trả lời bằng bóng đá.
Dần dần, ông được trao cơ hội ra mắt đội một, rồi chiếm chỗ trong đội hình chính của Cannes tại Ligue 1. Dù CLB không phải ông lớn nước Pháp, nhưng những đường chuyền sắc như dao cạo, nhãn quan tổ chức trận đấu cùng những cú sút xa trái phá của Zidane nhanh chóng khiến cả nước Pháp phải ghi nhớ cái tên này.
Gây dựng danh tiếng cùng Bordeaux
Từ Cannes, con đường sự nghiệp của Zizou tiến thêm một nấc khi chuyển đến Bordeaux đầu thập niên 1990. Tại đây, ông trở thành đầu tàu trong lối chơi, giúp Bordeaux gây dấu ấn ở cúp châu Âu, đặc biệt là những trận đấu bùng nổ tại UEFA Cup. Zidane không phải kiểu cầu thủ thích phô diễn kỹ thuật vô nghĩa; mỗi pha xoay trở, mỗi cú rê bóng đều hướng mục đích mở ra khoảng trống cho bản thân hoặc đồng đội.
Đó là giai đoạn ông hoàn thiện mình như một nhạc trưởng thực thụ – vừa có thể lùi sâu nhận bóng, vừa sẵn sàng dâng cao kết liễu trận đấu. Thành công tại Bordeaux khiến các ông lớn châu Âu xếp hàng, và Juventus là đội đủ quyết tâm để mang ông về Serie A.
Giành nhiều vinh quang khi xuất ngoại
Gia nhập Juventus năm 1996, Zidane bước chân vào giải đấu được coi là khắc nghiệt bậc nhất thế giới thời điểm ấy. Serie A lúc đó đầy rẫy hậu vệ thép, chiến thuật chặt chẽ, khoảng trống bị bóp nghẹt. Nhưng chính trong lò lửa đó, Zizou thăng hoa. Dưới màu áo sọc trắng – đen, ông giành hai chức vô địch Serie A, giúp Juventus vào đến hai trận chung kết Champions League liên tiếp.
Dù Juve không thể vô địch châu Âu ở giai đoạn đó, Zidane vẫn được nhìn nhận là linh hồn lối chơi của “Bà đầm già thành Turin”. Anh được vinh danh Quả bóng vàng năm 1998, một phần thưởng xứng đáng sau những đóng góp cho cả CLB lẫn đội tuyển Pháp.
Nhắc đến tiểu sử Zinedine Zidane, không thể bỏ qua cột mốc World Cup 1998. Trong màu áo tuyển Pháp, Zizou chính là người gánh trên vai kỳ vọng của cả một dân tộc. Khởi đầu chậm rãi ở vòng bảng, bị treo giò ở vòng knock-out, nhưng Zidane đã trở lại đầy mạnh mẽ đúng vào lúc đội tuyển cần anh nhất.
Trong trận chung kết gặp Brazil, anh ghi cú đúp bằng đầu – điều ít người nghĩ tới ở một tiền vệ kỹ thuật – giúp Pháp thắng 3–0 và bước lên ngôi vô địch thế giới ngay trên sân nhà. Từ cậu bé nhập cư từng bị coi thường, Zidane trở thành anh hùng dân tộc, biểu tượng cho một nước Pháp đa sắc tộc, đa văn hóa.
Hai năm sau, tại Euro 2000, Zizou tiếp tục đóng vai người dẫn đường cho Les Bleus. Những pha đá phạt, cú sút xa, nhãn quan kiến tạo của ông giúp Pháp vô địch châu Âu, hoàn tất cú đúp World Cup – Euro hiếm có trong lịch sử. Hình ảnh Zidane trong màu áo lam thời kỳ này là đỉnh cao của một nghệ sĩ sân cỏ: điềm đạm, thông minh, không cần chạy nhiều nhưng luôn xuất hiện đúng chỗ, đúng lúc, với quyết định chính xác.
Đạt đến đỉnh cao sự nghiệp với Los Blancos
Năm 2001, Real Madrid phá kỷ lục chuyển nhượng để đưa Zidane về Bernabéu, biến ông thành một trong những Galácticos đầu tiên. Tiểu sử Zinedine Zidane bước sang chương mới – chương mang màu áo trắng hoàng gia.
Chỉ ngay mùa đầu, Zidane đã để lại dấu ấn bất hủ: cú vô-lê chân trái tung lưới Bayer Leverkusen ở chung kết Champions League 2002, một trong những bàn thắng đẹp nhất lịch sử giải đấu. Bàn thắng đó không chỉ giúp Real Madrid giành chiếc cúp tai voi thứ 9, mà còn khắc tên Zizou sâu hơn vào ký ức người hâm mộ bóng đá toàn cầu.
Trong sắc áo Real, Zidane giành thêm La Liga, Siêu cúp châu Âu, Siêu cúp Tây Ban Nha, Cúp liên lục địa… Dù không phải giai đoạn Real vô địch dồn dập như sau này, nhưng tầm ảnh hưởng của ông với lối chơi của đội là không thể phủ nhận. Zizou không ghi quá nhiều bàn, nhưng mỗi khi Real cần, ông luôn biết cách xoay chuyển nhịp trận, kiến tạo hoặc tự mình giải quyết bằng một khoảnh khắc bùng nổ.
Ở đội tuyển quốc gia, đoạn kết của tiểu sử Zinedine Zidane với tư cách cầu thủ là một bản bi kịch đẹp. Sau thất bại tại Euro 2004, ông từng tuyên bố giã từ đội tuyển, nhưng trước vòng loại World Cup 2006, Zidane quyết định trở lại để dìu dắt thế hệ đàn em. Tại World Cup 2006, khi nhiều người nghĩ Pháp đã hết thời, Zidane lại tỏa sáng rực rỡ ở tuổi 34. Ông chơi thứ bóng đá điềm tĩnh, nhưng đầy ma mị, lần lượt vượt qua Tây Ban Nha, Brazil, Bồ Đào Nha để cùng đội tuyển Pháp vào chung kết.
Trận chung kết với Italia là khoảnh khắc vừa huy hoàng, vừa đau đớn. Zidane mở tỷ số bằng cú panenka trên chấm phạt đền, một lựa chọn cực kỳ táo bạo trong sự nghiệp quốc tế cuối cùng. Nhưng ở hiệp phụ, sau một pha tranh cãi với Marco Materazzi, Zizou mất bình tĩnh, húc đầu vào ngực đối thủ và nhận thẻ đỏ trực tiếp. Khoảnh khắc ông lặng lẽ bước qua chiếc cúp vàng World Cup, đi vào đường hầm, trở thành hình ảnh ám ảnh bậc nhất trong tiểu sử Zinedine Zidane. Pháp thua trên loạt luân lưu, và sự nghiệp chơi bóng của ông khép lại trên lằn ranh mong manh giữa thiên tài và con người đầy cảm xúc.
Kết luận
Nhìn lại toàn bộ hành trình, từ La Castellane đến Bernabéu, từ World Cup đến Champions League, tiểu sử Zinedine Zidane là bức tranh trọn vẹn về một con người sống trọn với bóng đá. Ông không hoàn hảo – cú húc đầu 2006 vẫn là vết xước không thể xóa nhưng chính những vết xước ấy làm cho huyền thoại trở nên thật hơn, gần với con người hơn, chứ không phải một tượng đài lạnh lẽo.
>> Xem thêm: Tiểu sử Jurgen Klopp – HLV giàu nhiệt huyết của nước Đức

